Tết đã về với bà con của mình vì những cái con đường mòn dẫn vào những ngôi nhà này, những con đường mà dẫn vào những bản làng thì rất là nhộn nhịp, bà con dẫn nhau ra nhận quà…
Một ngày cận tết, khi những cơn gió se lạnh ùa về, có một người đàn ông với đôi mắt không nhìn thấy, chân không mang dép, chỉ mang theo bên mình chiếc túi màu đỏ, phía trong đựng 1 cái bao tải xếp gọn lại...
Mỹ Kiều đã không còn nữa nhưng ước mơ của con thì vẫn còn đó. Ước mơ ấy vẫn khắc khoải khôn nguôi khi gia đình của con đâu có khả năng rời khỏi nơi ở giữa bãi tha ma đó...