Tết đã về với bà con của mình vì những cái con đường mòn dẫn vào những ngôi nhà này, những con đường mà dẫn vào những bản làng thì rất là nhộn nhịp, bà con dẫn nhau ra nhận quà…
Một năm với những cuộc đời được sang trang mới; những trái tim được đập nhẹ nhàng trong lồng ngực; những đôi mắt sáng yêu thương tiếp tục ở lại với đời, với người...
Mẹ Duyên của Xuân Oanh, người mẹ “một đời đôi dép lạc bàn chân” làm sao để trở về với đôi bàn chân lạc dép. Cô con gái của chị, cũng không thể trở lại trường lớp, ước mơ của con sẽ dang dở....
Những ngôi nhà, mái trường, những con đường chìm ngập trong nước, những cánh tay yếu ớt giơ lên từ mái ngói cầu cứu, giọt nước mắt của người dân mất người thân, mất hết tài sản hòa chung trong mưa bão. Mưa gió lướt thướt.