SCCGĐV vậy là đã đến kịp lúc, đã thêm một lần nữa mang lại cơ hội cho người ông người bà, người cha, người mẹ…Họ đã có thể mỉm cười, được nghe gió thoảng bên tai, được trông thấy nụ cười bình yên của ai đó quanh mình.
Không buồn sao được vì những nơi ấy, chưa từng có cây cầu nào để nối đôi bờ; có nơi thì cầu sắp sập rồi mà ngày mỗi ngày bà con, rồi học sinh vẫn phải đi rồi về đó thôi.
”Bỗng chốc những giai điệu của bài hát xưa cất lên, khi ba và con vẫn ngêu ngao hát vào những buổi chiều tà, con lại thấy ba mỉm cười, trìu mến, con thấy mình bỗng như bé lại, chạy đến bên bàn tay ba, và ba dắt con đi vững online casino chãi giữa cu