...Nhưng, cũng đúng ngày hôm ấy, sẽ là ngày mà cả cuộc đời của Quỳnh và anh trai mình sẽ không bao giờ quên được. Ngày mà mẹ các em mãi mãi rời xa các con của mình...
Người phụ nữ ấy ngày ngày cặm cụi bên chiếc máy may cũ với đôi bàn chân sưng húp do bị suy dãn tĩnh mạch để hy vọng sau nửa năm thì dành dụm được một số tiền mang đến ủng hộ giúp đỡ người nghèo.
Khó khăn lắm, ngổn ngang lắm... nhưng phải cùng nhau đi qua chứ.
Lo lắng lắm, suy tư lắm... nhưng làm sao ta lại đi một mình, phải cùng dìu nhau đi qua những tháng ngày đặc biệt này.
“Đi khắp thế gian không ai khổ bằng mẹ/ Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha” – Ơn sinh thành, công dưỡng dục – và những nỗi lo toan với nhiều người cha người mẹ vẫn cứ thế đeo đẳng suốt cuộc đời bởi con của họ sinh ra không được như bao người.