Ngày 18/5 của 8 NĂM về trước, Thúy Phương đến Đài gặp ekip.
Năm đó, chồng của Phương mới 35 tuổi – đang đối mặt với căn bệnh hiểm nghèo.
- Em muốn ủng hộ 288 TRIỆU ĐỒNG để làm 36 CĂN NHÀ tình thương tặng bà con.
Lúc đầu em dự kiến ủng hộ 35 căn - bằng số tuổi của chồng em. Nhưng nay em xin gửi 36 căn, vì em rất muốn sẽ nhìn thấy anh ấy vào năm 36 tuổi và mãi về sau nữa...
(Hồi đó, chương trình chỉ vận động 20 triệu/căn để làm nhà tiền chế).
Phương kể, trước đây, 2 vợ chồng cùng nhau đi làm từ thiện khắp nơi. Anh cũng là người nắm tay vợ đi trên những hành trình ấy.
... Giờ anh không thể bước đi được, em sẽ tiếp tục thay chồng để thực hiện tâm nguyện của cả hai.
Thế rồi, sau đó không lâu, khi 36 căn nhà chưa kịp làm xong, chồng của Phương ra đi. Để lại phía sau những lời hẹn của tuổi trẻ, để lại người vợ chắc hẳn trái tim đã vỡ tan mất rồi.
Ngày đó, Hồng Thúy đến nhà thắp nén nhang tiễn đưa anh, cứ nhớ mãi dòng chữ trước di ảnh: “Bé thơ xuất hiện giữa lòng đóa Sen”…
36 căn nhà hoàn tất. Phương cùng với ekip đến thăm bà con mình. Có những giọt nước mắt rơi khi người ông, bà, cô chú…nghe ekip kể câu chuyện phía sau nụ cười mênh mang của cô gái nhỏ nhắn ấy!
8 NĂM TRÔI QUA… Ngày 16/5/2025. Chị nhận được tin nhắn của em:
- Ngày 6/6 là giỗ 8 năm của anh Chính nhà em. Em muốn góp xây dựng 8 căn nhà, mỗi nhà 60 triệu đồng được không chị?
Chị đã lặng lại rất lâu trước khi trả lời em. Và xúc động hơn nữa sau khi nghe chị gửi mẫu nhà kiên cố mà chương trình đang làm, em quyết định:
- ỦNG HỘ 8 CĂN NHÀ, MỖI CĂN 100 TRIỆU ĐỒNG. TỔNG 800 TRIỆU…Ba Mẹ và 2 em của em sẽ góp sức để em có thể thực hiện tâm nguyện của mình…
Sau khi ekip nhận tin, ngay lập tức đã chia 4 nhóm đi về phía những miền quê – Nơi có nhiều gia đình đang sống trong mái nhà không lành lặn
Hôm nay, khi ngồi viết kịch bản cho chương trình tuần này, Hồng Thúy đã mở Kỳ Radio 503 của 8 năm trước, em chia sẻ vầy:
- Em rất mong mọi người khi nghe chương trình này, hãy về nhà và ôm người thương của mình một lần - Vì mình không biết có thể làm được điều đó nữa hay không…
Thúy Phương, chắc hẳn em còn nhớ lời nhắn ấm áp này:
"Rồi một ngày nào đó, qua bước chân nhẹ nhàng, bạn sẽ có thể tìm thấy anh qua nụ hồng mới nở, qua tiếng chim hót, qua nụ cười của em thơ, qua sự vất vả của người lao động chân tay cực khổ hay qua sự thành công của những người ngay thẳng.
Con người ta dù có thánh thiện hay không thì vẫn phải cần nó, cái giá trị tốt đẹp, bình an và hạnh phúc”.
Chị Hồng Thúy tin rằng, trên mọi hành trình của em sẽ không bao giờ đơn độc. Chồng của em, anh Chính của em vẫn ở đó thôi. Nhịp đập của anh ấy đã hòa lẫn vào em rồi đó...
Dẫu có 8 năm, 10 năm hay hơn thế nữa…Anh ấy vẫn đi cùng em…Vì anh ấy biết rằng: Vợ của anh chưa bao giờ ngừng nhớ anh…