* Chị nói như thế khi nhìn tụi mình, đứa nào cũng đen bóng từ mặt đến tay chân.
21 giờ...vừa về tới khách sạn.
...Mình nói Kim Anh đi gọi mấy bạn trẻ trong đoàn xuống cho chị và Tâm phỏng vấn. Nơi tụi mình ngồi tác nghiệp...muỗi bay tứ phía.
22h đêm...7 chị em vào chung một phòng cho đỡ tốn kém. Tụi mình nhìn nhau - Mặt và tay chân ai cũng bỏng rát, đỏ quạch rồi xạm lại vì nắng cháy.
...Bên kia là Tâm và Giáng Hương đang viết tin. Bên này Vân, Kim Anh, Thanh Hương lọc hình ảnh. Mình và Xuân bàn những việc cần phải làm.
Chưa ai tắm rửa gì, mình nhìn qua Tâm, thấy hắn rất mệt. Trưa nay, hắn bị té khi vội nhảy từ xe xuống để kịp chụp hình cho đoàn, giờ sau cùi chỏ vẫn còn miếng băng dán cá nhân - đầy bùn đất và máu.
Hắn vẫn cắm cúi làm. Các bạn khác cũng làm chăm chú. Mình nói lần lượt đi tắm cho khỏe đã nhưng không ai nhúc nhích, ngay cả mình cũng thế.
Xuân nhìn vào gương: Mặt tớ vừa ngứa vừa rát ghê quá, giống kiểu mới đi nhậu về nhỉ!
Thế rồi mấy chị em rủ nhau đọ tay xem ai đen nhất, ăn nắng nhất, xạm nhất...
Tiếng cười nói rộn ràng phát ra từ căn phòng của ekip - gần 12h đêm, vẫn chưa ai xong việc để đi ngủ.
Thứ 5-6-7 trở về từ Kon Tum.
4h sáng nay, Tâm, Vân và Giáng Hương tiếp tục lên đường đi Bạc Liêu khánh thành cầu.
4h sáng mai (thứ 2) Thúy, Tâm, Vân, Giáng Hương sẽ ra sân bay để ra Nghệ An, sau đó ngồi xe 7 tiếng đồng hồ lên vùng biên giới Việt - Lào. Ở đó làm việc đúng 1 tuần mới về nhà.
- Da tụi mình không kịp hồi phục luôn á! Hết lớp này lột đến lớp kia.
- Bây bôi kem chống nắng vào, nếu không da hư hết.
- Dạ thôi, dù sao cũng đen thui rồi.
Thương tụi nhỏ, thương ekip và thương cả hành trình mà chúng mình đã chọn. Hành trình ấy có những khoảng lặng mà ít ai thấy được - KHOẢNG LẶNG của những CÔ GÁI mang trong TIM mình SỨ MỆNH mang tên SÁT CÁNH CÙNG GIA ĐÌNH VIỆT.
-Nguồn: Facebook BTV Hồng Thúy-