Nay quay lại thăm, thấy bà đã khỏe mà lòng mình vui quá, bà nói:
- Đợt đó không có mấy cô, chắc tui không còn ngồi đây được nữa…
…
Bà 83 tuổi, đi lượm ve chai để nuôi đứa con trai bị tâm thần. Trong một lần đẩy xe ve chai nặng quá, bà bị té, đầu gối bị thương…sau đó thì nhiễm trùng.
Những ngày tháng dịch, bà nằm trong phòng chịu đau đớn, tiền ăn còn không đủ mong gì đi trị thương.
Mình tới, mang theo bì thư 500 ngàn tặng bà như bao người khác. Nhưng khi thấy chân bà sưng rất to, bầm tím, chảy nước…có dấu hiệu hoại tử.
Mình quyết định trao thêm cho và 3 triệu để nhanh chóng đi khám, mua thuốc điều trị chân và ăn uống.
Con trai bà ẵm mẹ lên xe đẩy thường đựng rác rồi đẩy tới phòng khám…Bà được điều trị kịp thời - giữ được cái chân để sau này còn làm chỗ dựa cho con nữa.
Hôm nay, nhớ tới bà…đi qua thăm, trao thêm cho bà 2 triệu. Bà mừng ơi là mừng, mừng mà mếu máo thấy thương.
- Mai mốt tui đi lượm lại được rồi nè cô, chân chưa vững thì cứ ngồi lên xe đẩy, con nó đẩy đi, mình chỉ nó lượm gì thì nó lượm…chứ nó khùng lắm, không biết cái nào nên lấy cái nào bỏ. Chịu khó ngày nào cũng đi tới 1-2h sáng về là mẹ con đủ ăn rồi…
Mình ra về, trong đầu cứ quẩn quanh suy nghĩ: Có lúc nào đó trên đường vội vã, mình bắt gặp hình ảnh có người mẹ già ngồi co ro trên chiếc xe đẩy ve chai không nhỉ!!
- Nguồn: BTV Hồng Thúy -