...những căn nhà nhân ái được dựng lên thật đẹp, và đẹp hơn khi đã đẩy lùi được cái run rẩy của những phận người co ro trong túp lều rách, của những đứa trẻ thu mình trong góc nhỏ - tránh những trận mưa dù không ầm ào nhưng cũng đủ xé toạc giấc mơ con.
“Đi khắp thế gian không ai khổ bằng mẹ/ Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha” – Ơn sinh thành, công dưỡng dục – và những nỗi lo toan với nhiều người cha người mẹ vẫn cứ thế đeo đẳng suốt cuộc đời bởi con của họ sinh ra không được như bao người.
Và những ngày chống chọi với dịch Covid-19 này nhất định sẽ qua đi - nay mai thôi, sẽ là những ngày nắng hửng và chúng ta lại quay trở về với nhịp sống bình thương, yên ả. Tất cả, vì chúng ta có niềm tin vào đất nước mình!
...Cũng như chị em bé Hằng, bé Thủy, bé Giang– đang ở trọ cùng cha mẹ ở quận Bình Tân, nếu đường đến trường dang dở thì giấc mơ trở thành phát thanh viên, dược sĩ...