Chiều hôm ấy, hoàng hôn ôm trọn vùng quê thanh bình bằng sắc màu rực rỡ. Bên dưới bầu trời ấy, Nhiều bước đi, nở nụ cười bẽn lẽn. Cuộc đời Nhiều, từ nay đã khác.
Nguyện mong một sớm mai trở về, chúng ta mãi luôn là những người “Biết
đủ, biết thương, biết buông, và biết cách tử tế với trái tim lương thiện thuở
ban đầu.”
...1 năm qua ngồi 1 chỗ trong đau đớn, chú từng tuyệt vọng quá mà đòi uống thuốc để khép lại những đau khổ trong lòng mình, khi ngồi đó nhìn vợ đã lớn tuổi tảo tần, gồng gánh cả gia đình..
Co Lót – Mường Nhé – Điện Biên – chúng mình sẽ trở lại nơi có những đứa trẻ con với ánh mắt trong veo đang đợi chờ bên con đường trải dài hoa xuyến chi...