Chiều hôm ấy, hoàng hôn ôm trọn vùng quê thanh bình bằng sắc màu rực rỡ. Bên dưới bầu trời ấy, Nhiều bước đi, nở nụ cười bẽn lẽn. Cuộc đời Nhiều, từ nay đã khác.
Hạnh phúc của chúng ta đó là không chỉ làm nhịp cầu nối để mang những câu chuyện ở trong từng hang cùng ngõ hẹp trên nhiều miền xa của đất nước đến gần hơn với thính giả nghe Đài, để từ đó giúp cho Hoa có thể nở trên những mảnh đất khô cằn...
Bây giờ, chỗ dựa duy nhất của 3 đứa trẻ là ông ngoại. Ở cái tuổi lục tuần rồi, trông ngoại rất gầy gò, ốm yếu nhưng ngày ngày vẫn đi mò cua, bắt ốc và làm thuê cho người ta, có việc gì người ta kêu, việc nặng, việc nhẹ gì ông cũng gắng sức làm kiếm..