Tết đã về với bà con của mình vì những cái con đường mòn dẫn vào những ngôi nhà này, những con đường mà dẫn vào những bản làng thì rất là nhộn nhịp, bà con dẫn nhau ra nhận quà…
Cuộc đời mỗi người có thể thay đổi theo từng chặng hành trình, tuy nhiên ký ức thì không. Nhưng, ta có thể sống với những ký ức vui thay cho nỗi niềm cũ. Ta có thể quên đi ký ức buồn khi mà ký ức ấy được chính ta “sửa chữa” và từ đó, lưu lại là những ngày vui đã qua
Trái tim của một người mẹ làm sao có thể ngủ ngon khi mà các con chưa thể có một mái nhà để nương náu. Một mái nhà để trở về, để được che chở qua tháng năm mưa hay nắng.