Không buồn sao được vì những nơi ấy, chưa từng có cây cầu nào để nối đôi bờ; có nơi thì cầu sắp sập rồi mà ngày mỗi ngày bà con, rồi học sinh vẫn phải đi rồi về đó thôi.
Khó khăn lắm, ngổn ngang lắm... nhưng phải cùng nhau đi qua chứ.
Lo lắng lắm, suy tư lắm... nhưng làm sao ta lại đi một mình, phải cùng dìu nhau đi qua những tháng ngày đặc biệt này.