...cứ lặng thầm như thế, để rồi hơn 200 TRIỆU ĐỒNG lận cô chú ơi! Con số ấy trong thời điểm khó khăn này, làm sao đong đếm, làm sao mà quên được ân tình
Cuộc đời ngắn lắm, đợi đủ mới giúp thì biết đến bao giờ…Thôi thì nắm được bàn tay ai hãy nắm, biết đâu mai kia trên đường đời, mình cũng rất cần một bàn tay...
Con viết những dòng này khi trong lòng đong đầy cảm xúc. Con muốn báo cho 3 Bà tin vui: - Ngày tháng sắp tới của Bà Năm, Bà Út, Bà Tư Giai không còn bao quanh bởi nỗi sợ và nước mắt chát đắng nữa.
Đôi vợ chồng già nắm chặt tay nhau đi qua con đường quen. Người vợ đi trên chiếc chân giả nhưng là cuộc đời thật, một cuộc đời đã bắt đầu bước đi nhẹ nhàng hơn khi đón nhận tình người trong cuộc đời.
Chỉ 700 ngàn đồng/ ca mổ, biết đâu bạn sẽ giúp một người Cha, người Mẹ, người Ông, Bà...tìm lại được HY VỌNG, NỤ CƯỜI tưởng chừng như đã mất khi không còn thấy đường mà đi, mà mưu sinh, mà nhìn con cháu...
Nay, giấc mơ ấy sắp thành hiện thực rồi, sắp CHẠM được rồi…Có lẽ, khi nghe tin vui này, những người Mẹ ấy sẽ mất ngủ vì mừng, vì sung sướng đến tột cùng.
3 năm - Dài như trọn kiếp người đối với Thúy, nhưng sẽ là chặng đường mang lại cho Thúy sức mạnh, cho Thúy nhận ra được giá trị của mỗi ngày còn được sống, được thở, được yêu và thương...
Họ, không quen biết nhau, không cùng địa chỉ… nhưng cùng giọt nước mắt đớn đau, cùng chung cơn thắt lòng.
Họ - có cùng một giấc mơ… mai này mẹ con mình sẽ được ở trong một căn nhà đàng hoàng, nhà không sập, nhà có vách, có cửa…
3 cây cầu được xây dựng…chắc chắn cuộc sống của hàng ngàn người dân sẽ thay đổi - Đường đến trường của bao em thơ cũng vì thế mà THÊNH THANG hơn. Sẽ không còn người già phải BÒ qua cầu để thăm con, đi chữa bệnh…
Mục tiêu của chương trình vận động: 200 TRIỆU (Bao gồm 1 căn nhà tình thương, chi phí trị bệnh cho Ông Bà Út; tiền học về lâu dài cho 2 chị em Vi - Vân).
…Cô Hồng Thúy cầu mong con sẽ mạnh mẽ bước đi trên con đường mới; con sẽ tự tin viết tiếp ước mơ của đời mình, và dẫu sau này con có làm gì, đi về đâu thì đừng bao giờ quên những ngày tháng này nhé:
Thế rồi, không lâu sau, vợ chồng Điểu Cớ và 4 đứa con nhỏ đã nhìn thấy những viên gạch được dựng lên, bức tường thành hình … Căn nhà vững chãi thay cho căn chòi trống trước hở sau..
HẠNH PHÚC – có lẽ cũng chính là cảm xúc của các anh chị, cô chú, các đơn vị khi đến thăm và gặp gỡ bà con trước và sau khi phẫu thuật. Niềm Hạnh Phúc ấy cũng mỗi ngày một bồi đắp trong lòng ekip Sát cánh cùng gia đình Việt
Cái bịch ni lông cũ xì, bám đầy bùn đất, bụi.., bám đầy vết xước của thời gian và có cả mồ hôi của những đôi tay bé nhỏ…vậy chứ quý lắm các cô ơi! Có cái túi ấy, các con mới mang theo cơm đến lớp, đến trường được…
CHUYỆN TÌNH HUỆ SANG – 35 năm – 1 tháng – 8.000 người – hơn 2 TỶ đồng – SẼ MÃI MÃI KHÔNG QUÊN...
...Sẽ mãi mãi KHẮC SÂU và TRI ÂN những tấm lòng đã đóng góp.
5h sáng, Vũ nhỏ thó trong bộ đồ bệnh nhân bước vào cánh cửa phòng mổ - cánh cửa mà khoảng cách giữa sinh và tử mong manh vô cùng – bên cạnh Vũ, không có Cha cũng không có Mẹ dõi theo bước chân con trong thời khắc ấy…
Mỗi bệnh nhân là một cuộc đời, mỗi người là một nỗi niềm riêng – Nhưng họ có điểm chung là đã chôn chặt khát khao làm sao có tiền, có tiền đến bệnh viện tìm lại ánh sáng…